Mưa đầu mùa
Đầu mùa, nắng vỡ làm đôi
Mưa rơi lại tạnh, tạnh rồi lại mưa...
Nắng lên nhiều quá cũng thừa
Còn anh yêu quá cũng vừa đủ thôi
Qua ô cửa kính , mưa rơi
Qua từng con chữ, một người nhớ nhung
Giờ xa, xa cách muôn trùng
Biết bao giờ mới tương phùng dấu yêu
Còn đâu , em giữa mưa chiều
Mắt buồn em đợi một điều xa xăm
Chỉ còn , tim những vết hằn
Theo mưa cúi bước lê chân đầu mùa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét