6/3/13

"TẬT XẤU" CỦA MẸ !




Mẹ bảo rằng chẳng được thức khuya đâu
Sẽ hại người thêm đau đầu nhức mắt
Rồi hom hem mụn sẽ lên đầy mặt
Khẽ gật đầu dạ thưa mẹ con vâng

Ấy thế nhưng con thức giấc đôi lần
Vẫn thấy mẹ bên vầng trăng cửa sổ
Đôi tay gầy chẳng ngại ngùng sương gió
Vẫn chong đèn đan tấm áo cho con

Mẹ bảo rằng phải cố gắng ăn ngon
Mày kén ăn người còm nhom thiếu sức
Ấy thế nhưng có một điều rất thực
Mẹ là người kén đấy có ai hay

Bao đồ ngon trong bát con đơm đầy


Mẹ kén cho mình thức gì con chán ngán
Chợt khóe môi vương thứ gì chát mặn
Nước mắt nào mẹ nhận hết riêng mình

Mẹ bảo rằng con phải thật đẹp xinh
Phải áo đẹp tinh tươm bằng bè bạn
Ấy thế nhưng tấm thân gầy chai sạn
Chiếc áo sờn mẹ qua mấy mùa đông

Mẹ dạy con nam nhi chẳng yếu lòng
Là thân trai phải vững vàng như đá
Ấy thế nhưng có một điều thật lạ
Có một ngày nước mắt mẹ lặng rơi

Đó là khi con vững bước trên đời
Đường thành công gọi mời con bước đến
Trên khóe môi thắm nụ cười mãn nguyện
Lệ nhạt nhòa sỏi đá cũng nát tan

Viết lên đây dòng cảm xúc vô vàn
Con muốn gửi ngàn yêu thương đến mẹ
Thời gian ơi cho ta làm đứa trẻ
Lại gục đầu vào lòng mẹ bao dung.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét