Đông về lay lắt mưa phùn
Một mình một bóng cùng buồn với mưa
Mưa ơi sao thế hả mưa?
Là mưa trên mắt hay mưa trên trời?
Để cho hồn xác rối bời
Người đi tình ở ngẫm đời đắng cay
Đâu đó lẩn khuất bàn tay
Nửa đưa nửa với bên này bên kia
Ô hay! Mưa ngớt rồi kìa
Mà sao mắt vẫn đầm đìa mưa rơi
Nhủ lòng nhắm mắt buông lơi
Mà sao đau quá Em ơi không đành
Thôi thì quay lại thật nhanh
Giả lơ không thấy mình Anh ôm sầu
Từ giờ cho đến mai sau
Liệu em có nhớ những màu yêu đương?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét