Ai nhớ gì không?
Phố chẳng còn em, phố ngẩn ngơ
Quán cũ đìu hiu đến thẫn thờ
Đường cũ mục hoen, tàn tạ thở
Gió về lạnh ngắt cả hồn thơ
Hàng cây run rẩy đón giọt mưa
Lá buồn lá rụng, nhớ người xưa
Kẻ khờ ôm mộng còn tha thẩn
Nhặt nhớ, nhặt đau, đếm sao vừa?
Ai nhớ gì không? Nhớ gì không?
Cái ôm siết chặt kệ gió Đông
Duyên thắm nào đâu giờ vỡ nửa
Nhuộm buồn hoang hoải trái tim hồng.
[NL]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét